QUA ĐÈO CẢ

Đây đèo Cả, gió ngàn reo vách núi
Một màu xanh hùng vĩ dãy non cao
Từng đợt sóng nhẹ nhàng hôn bờ cát
Đá lặng thầm và biển cứ xôn xao.

Hình như nắng cũng ngọt hiền hơn trước
Và cây rừng đang kể chuyện ngàn năm
Ta đã biết từng khoảng trời đất nước
Có máu xương và cả nỗi hờn căm.

Ta vẫn biết đã bao người ngã xuống
Để rừng vàng biển bạc hóa thành thơ
Xin cúi đầu tạ ơn người đi trước
Vó ngựa thanh gươm gìn giữ cơ đồ.

Ta đã nghe lẫn vào trong tiếng gió
Tiếng thúc quân và tiếng thét oai hùng
Bao xác giặc đã điên cuồng ngã xuống
Để trời Nam hòa một nỗi vui chung.

Ta đã thấy từng đoàn quân vội vã
Vác ba lô xuyên trận địa đêm ngày
Những ánh chớp loé lên đầu ngọn súng
Để cờ hồng trong gió được tung bay.

Qua đèo Cả chiều nay mây thật thấp
Bóng hoàng hôn thả tím phía lưng đồi
Ta bỗng thấy lòng tự hào đất nước
Đẹp vô cùng hai tiếng Việt Nam ơi!

                                Tác giả: Hương Thu

One thought on “QUA ĐÈO CẢ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *