NGỒI NHỚ MẸ
Con lưu lạc xứ người nay lâu lắm
Muốn thăm quê mòn mỏi tháng ngày dài
Mong trở lại một lần thăm cố xứ
Thăm nhà xưa, cây ổi, mận, cây xoài .
Chiều đất lạ lạc loài con ngồi nhớ
Dáng Mẹ yêu cõng nắng sớm, mưa chiều
Dành từng cắt cho bầy con thơ dại
Tuổi thanh xuân theo dâu bể bồng phiêu .
Đường lầy lội theo tháng năm dầu dãi
Tình nồng say cất giữ cho con mình
Bao gian khó âm thầm Mẹ gánh chịu
Mong con yêu vui học cho bằng người.
Ngày nắng Hạ, mưa Đông không quảng ngại
Cháo, cơm rau khốn khó ngày tàn chinh*…
Đêm giông tố, Mẹ chở che khuyên giải
Cả một đời vất vả bởi mưu sinh.
Con lớn lên trôi xứ người…lang bạc
Bước tang bồng chưa kịp trả ân sâu
Mẹ khuất núi…con nghe lòng đau nhói
Mẹ đi rồi…con trở lại tìm ai!?
Con khấn nguyện nơi mười phương chư phật
Mẹ an yên mãi mãi cõi vĩnh hằng !
Việt Thy 12/5/24
* tàn chiến tranh ( hòa bình )