Tác giả: HỒ VĂN KHOA
Quê hương mà chẳng còn yêu
Là em buông bỏ rất nhiều nết na
Nhạt phai dấu tích ông cha
Mất luôn mồ mả, quê nhà
Biết không!
Nghĩa là thất lạc Tổ Tông
Đứt dây nòi giống, rỗng không cội nguồn!
Giữa dòng gió giật, mưa tuôn
Ma dắt lối, quỉ dẫn đường
biết không!
Chạy theo tăm cá, mùi rong
Tiên Rồng nhạt máu, Chi Lăng phai nhòa
Quên rằng ngày bé cậy Cha
Lớn khôn nhờ Mẹ…
Giờ, ra sương mù!
Quẩn quanh trong cõi thâm u
Bởi chưng em vụng đường tu
Làm người!
cảm ơn tác giả đã cộng tác. mong đón nhận được nhiều tác phẩm khác