BÔNG HỒNG TRẮNG

Tác giả: THẢO LINH CHI

Viết cho ngày Vu Lan

 

Mẹ cho con thắm nụ cười
Tuổi thơ êm ả vươn chồi toả hương
Sách đèn bầu bạn sớm hôm
Cơm Cha áo Mẹ yêu thương ngập tràn

Cuộc đời sóng gió ly tan
Ngày vui khép lại xuân tàn Hạ qua
Thu đi Thu đến từng mùa
Biết chăng Đông giá thôi chờ bóng con

Qua rồi ngày tháng mỏi mòn
Qua rồi cực khổ dập dồn đôi vai
Qua rồi sương gió trần ai
Mẹ nương bóng hạc về nơi an bình

Mẹ ngồi xem cảnh hồ sen
Dạo chơi tha thướt giữa miền bồng lai
Mẹ ơi thong thả bước hài
Mẹ ơi tháng bảy thương hoài áo con

Bông hồng trắng nhớ Mẹ hơn
Mắt buồn cay xốn nghe hồn xót xa
Người đi xem lễ vào ra
Con quỳ thắp nén hương hoa viếng Người

Mây trôi nhẹ giữa bầu trời
Mà lòng con trẻ sụt sùi nỗi đau
Đời như một thoáng chiêm bao
Khung trời xanh lẫn xám nào biết đâu

Hoàng hôn xuống cũng đã lâu
Chân trời khoả một gam màu tối đen
Như đời vắng Mẹ chông chênh
Thẩn thờ lau giọt lệ buồn thấm môi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *