Tác giả: HỒ VĂN KHOA
Ước gì như chú chim bay
Chao qua ngắm cánh đồng mây ngọt ngào
Ngẩn ngơ nhìn nắng trên cao
Vàng như nong lúa hôm nào mẹ phơi!
*
Giá mình được xuống đó chơi
Chắc anh sẽ trốn một nơi khó tìm
Núp trong lùm ổi, đụn rơm
Nhón chân thật khẽ…
Hù em, giật mình!
Giá như được xuống đó nằm
Chắc hơn chăn gấm, nệm bông ở nhà.
*
Trên này, nắng cũng đơm hoa
Gió không ganh ghét ghềnh xa, bãi gần
Ở đây, mưa nắng có phần
Hai ta ăn gió, ngủ cùng đụn mây
Nhớ ngày xưa, tuổi thơ ngây
Riêng tư, ngả mái tóc dày qua anh…
Gb. Khoa Hồ Văn
“Cánh đồng mây” là bài thơ đẹp về sự hoài niệm và khát vọng trở về. Tác giả dùng giọng kể dung dị, gần với lời nói hằng ngày, không gò ép niêm luật, nhưng có nhạc tính mềm mại. Hình ảnh vừa chân quê vừa bay bổng. Cảm xúc vận hành theo kiểu vòng tròn: từ mơ ước, ký ức, triết lý trở lại hoài niệm.
Đây là một bài thơ “già mà trẻ” – trí tuệ của người từng trải hòa lẫn tâm hồn hồn nhiên của đứa trẻ trong mỗi chúng ta.
Cảm ơn tác giả!