CLB NGHIÊN CỨU VÀ SÁNG TÁC THƠ ĐL VIỆT NAM

Được ra đời từ quyết định số 02/QĐ – VCVN , ngày 20/10/2013 , do giám đốc Trung tâm UNESCO Nghiên cứu Văn chương Việt Nam ký với sự chấp thuận của Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam. CLB trước đây có sinh hoạt thường kỳ mỗi tháng một lần, hiện nay, CLB sinh hoạt online trên trang “CLB NGHIÊN CỨU VÀ SÁNG TÁC THƠ ĐƯỜNG LUẬT VIỆT NAM”,  thu hút gần 2000 thành viên khắp nơi cùng sinh hoạt.

CLB hoạt động với tiêu chí giữ gìn và phát triển thể thơ Đường luật Việt Nam, nghiêm túc tuân thủ khuôn luật đúng quy định, phát huy tính đổi mới và sáng tạo từ tư duy đến ngôn ngữ để có những bài thơ Đường luật “bình cũ rượu mới”, có giá trị về nghệ thuật và tính nhân văn. 

Ban Chủ nhiệm cũng là Ban quản trị trang, gồm có: 

Nhà thơ Hương Thu: Chỉ đạo nghệ thuật, cố vấn trang 

Nhà thơ Du Tử: Chủ nhiệm 

Nhà thơ Quân Nhạc: Phó chủ nhiệm

 

SÁNG TÁC THÀNH VIÊN

TÁC GIẢ DU TỬ

ĐÊM KHUYA
Đêm khuya dán sách gió đầy song
Bát ngát trời trăng ánh lọt phòng
Cánh vạc du hành lâu bặt tiếng
Thanh âm lai vãng mãi trong lòng
Gà điên nay cũng đâu còn nữa
Thánh nhảm hôm nào thật hết không
Dựa gối ngước xem mùa tháng chín
Vầng thu vàng vọt cõi mênh mông

SẦU TÂM THẾ

Núi sông khôn cạn với người xưa

Đưa chén làm chi nữa lẽ thừa

Sáu tháng bên song đời nhạt nhẽo

Một mình trước nguyệt mộng dây dưa

Gẫm cười mây gió câu thề hẹn

Cay đắng áo cơm tiếng cợt đùa

Sắc hoá không rồi nay mới thấm

Buông ly loạng choạng ngủ qua mùa

TÁC GIẢ HOA ĐĂNG

ÁNH SAO ĐÊM

Nhìn ánh sao đêm tự vấn mình

Dữ lành hai lẽ phúc trời sinh

Nói ngay là bởi siêng rèn luyện

Làm thiện có chi phải luận bình

Chẳng khởi vọng tâm, tâm bất diệt

Luôn bồi chính đạo, đạo thường minh

Năng thiền quán định quên ngày tháng

Mặc tiếng khen chê sống nghĩa tình.

 

NGỌN GIÓ LÀNH

Ngắm cảnh chiều hôm ngọn gió lành

Bên sườn tháp cổ phủ rêu xanh

Hương rừng gió núi say giờ tịnh

Chiếu đất màn trời toả khí thanh

Bút nối tình thơ thơ trác tuyệt

Tâm rèn trí đạo đạo viên thành

Kiếp người sống giữa đời vô định

Vững dạ tham thiền mặc yến anh.

TÁC GIẢ NGUYỄN KHOAN 

 

LUNG LINH CÔN SƠN
.
Thăm thẳm ngàn thông khói tỏa mờ
Muôn đời gió vọng những vần thơ
Lá vàng nghiêng cánh ru hồn nhạc
Suối biếc ẩn mình thả tiếng tơ
Sương sớm long lanh ngời mắt ngọc
Người xưa đau đáu dõi niềm mơ
“Ức Trai tâm thượng quang Khuê tảo”
Đỉnh núi Côn Sơn vẫn cuộc cờ.
THU
Sợi nắng vàng ươm bãi Vũng Tàu
Buồm xa gió nhẹ mải về đâu
Thuyền câu lặng lẽ vời con nước
Khách vãng bâng khuâng xõa mái đầu
Xe cát dã tràng xây ảo mộng
Lăn mình bọt sóng vọng bờ dâu
Chiều nghiêng én liệng miền sương khói
Biển biếc trời xanh – Thu thẫm màu!

TÁC GIẢ PHAN THÀNH LANH 

TỰ TÌNH

Đêm chảy vào đêm chút tự tình

Bận lòng nghiên bút gối năm canh

Rèm mây mượn gió khoe trăng ngọc

Chén rượu chan sương rót mộng lành

Khắc khoải phòng văn ràng thế cuộc

Ngậm ngùi con chữ lắng âm thanh

Đề thơ gửi bạn thơ con cóc

Luống hỏi han nhau mấy bại thành.

 

VỊNH THU

Hồn thơ khéo nhỉ, quẩn quanh hoài

Sẵn rượu hiên nhà thả hứng chơi

Gió mớm môi hường, sương mớm mặt

Trăng len giấy ngọc, tứ len mùi

Lời hay trước cảnh muôn trăm chuyện

Rõ biết riêng lòng có mấy ai

Thiên cổ thu sầu, thu chẳng lỗi

Lỗi là… len lén khách ngang nơi.

 

 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *