Tác giả: KHÓI CHIỀU

Và từ đó đường đời chia mấy ngả,
Lòng bâng khuâng cứ mãi nhớ thương về,
Nghe thật rõ tiếng còi tàu giục giã,
Cứ bàng hoàng sống dậy giữa cơn mê!
Và từ đó nắng về miền phố mới,
Để cơn mưa chợt đến, thật bất ngờ,
Câu thơ cũ từ lâu rồi chẳng gởi,
Thả theo dòng sông nhỏ chảy bơ vơ!
Và từ đó đành cách xa diêu vợi,
Nắng nhạt dần trên ga nhỏ chia ly,
Đêm quặn thắt trong những mùa mưa tới,
Nghe thời gian từng bước bỏ ta đi!
Và từ đó biển đời không yên lặng,
Từ cách xa, sau những tháng năm dài,
Công viên đó, bây giờ đây trống vắng,
Và chỉ còn từng chiếc lá đang phai!
KC
ảnh: sưu tầm từ nguồn internet













Thơ hay quá…
“Mưa chéo sân ga, nhạt nhòa sương khói…
… Đã chắc gì quả chín mới thơm hương…”
Chúc mọi đièu may mắn!
Gb. Khoa