ĐÁNH THỨC MỘT CHÂN TÌNH

Tản văn

THỤY HẢI

Rồi thời gian dằng dặc trôi qua lướt nhanh trong trí nhớ … Bỗng dưng từ đâu ký ức xa xưa hiện về như một tia chớp để nhắc nhớ về một mối tình đẹp, một tấm lòng thơm thảo, một hoài niệm của hôm qua mà hôm nay khi tôi lần đầu đặt chân đến quê hương em – quê hương của vị mặn nồng nàn xứ biển. Cái hầm hập hây hẩy của nắng gió Phú Yên, cái chân chất hồn nhiên của người dân xứ Nẫu và cái ngọt ngào của tâm hồn em đã làm lòng tôi chùng lại, lẳng lặng trong tiếng ru của biển và oàm oạp của mạn thuyền đang rẽ sóng ngoài khơi!

Thế mà cũng đã hai mươi mấy năm trời em nhỉ? Thực lòng trong thâm tâm tôi, tôi rất mong em đã quên và tôi ước ao như vậy !!!

Thời gian đó em là sinh viên năm thứ nhất trường Đại học Kinh tế TP Hồ Chí Minh. Em gặp tôi khi tôi đang trong nỗi tuyệt vọng khốn cùng của cuộc sống, tôi lang thang vẩn vơ hát nhạc Trịnh Công Sơn trong công viên Lê Thị Riêng ( trước khi tôi vào giờ làm việc. Ngày ấy tôi làm Giám đốc một Cty TNHH về xúc tiến việc làm và trao đổi giới thiệu nhân sự).

Em yêu thích nhạc Trịnh nên khi thấy tôi vu vơ hát với ánh mắt buồn thăm thẳm xa vời vợi, em lân la đến làm quen và thân tình hỏi chuyện. Dần dà tôi và em hiểu nhau hơn, thân quen hơn và quấn quýt hơn

Sau đó không hiểu sao em lại thương tôi mặc dù tuổi tác tôi và em chênh lệch rất xa! Tôi cũng có chút cảm tình thân thiện với em vì trong đôi mắt trong vắt ấy có sự hồn nhiên, nghị lực sống và an ủi tôi rất nhiếu trong cuộc sống!

Tôi và em thường hay đi dạo sau những giờ tôi làm việc căng thẳng và em hay nói với tôi về Đà Rằng (tên thương gọi của em ở nhà) và Ô Loan (tên của chị ruột em). Tôi nghe và nhớ nhưng không mường tượng được thế nào!

Nhiều lần em mời tôi về thăm quê hương em nhưng tôi không nhận lời vì nhiều chuyện xãy ra cho tôi lúc đó. Và cứ thế thời gian cứ lững thững trôi qua … vì cuộc sống, vì học tập nên tôi và em xa nhau.

Mãi đến tận hôm nay,  khi tôi có chuyến đi dự Trại Sáng Tác Phú Yên 2025, nơi có Tháp Nghinh Phong, Ghềnh Đá Đĩa, Đà Rằng, đầm Ô Loan thì tôi mới thức tỉnh chợt nhớ về người em ấy, về một mối tình  trong sáng và hồn nhiên đến vậy!

Ký ức ngày xưa sống lại để cho tôi ôn lại những chuỗi dài chênh vênh, bì bõm, những khúc nôi như con sóng dao động dập dềnh ghềnh thác để những buông xuôi đưa đẫy …

Em bây giờ ở đâu? Cuộc sống thế nào? Vợ con gì chưa? Còn ớ Viêt Nam hay đã ra nước ngoài làm việc? Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu nghĩ suy, bao nhiêu trăn trở … cứ níu tôi vào vòng xoáy trầm tích.

Hiện tại tôi ước ao lúc ấy khi đặt chân lên mãnh đất nầy – mãnh đất của quê hương em, nếu còn chút gì duyên nợ thì xin vô tình cho tôi gặp lại em một lần thôi dù trong phút giây ngắn ngủi, trong phút giây nghẹn ngào… Tôi với em lại say sưa ca hát, lại say sưa kể chuyện, lại cùng khuấy ly nước bốc khói rồi cười bâng quơ hoặc đi dạo trên một bãi biển vắng để thầm ôn lại kỷ niệm xưa, kỷ niệm của một thời trống vắng và yêu thương.

Quê hương của em đẹp lắm! Đẹp như tâm hồn em, thơm thảo và nhân hậu mà chính nụ cười em dành cho tôi vượt qua sóng gió muộn phiền ngày ấy.

Cảm ơn em người bạn nhỏ của tôi!

Cảm ơn em, một thoáng tình qua ngộ nhận!

Cảm ơn phút giây tĩnh lặng để chậm, để nhận ra sự yêu thương chân chính!

Và cảm ơn đời, cảm ơn Người … đã dẫn lối tôi về tâm thức, choàng tĩnh sau giấc ngủ mấy mươi năm dai dẵng.

Tôi sẽ thả vào con song. Tôi sẽ thả theo đường chim bay. Tôi sẽ vin vào mây trời lãng đãng và cát mịn mềm êm ru nhẹ đôi bàn chân!

Lời xin lỗi từ đáy lòng tôi, dù muộn màng hay dù gì đi chăng nữa. Tưởng như đã quên nhưng vẫn nhớ !

Tôi đã không quên em!

Viết từ Trại sáng tác Phú Yên 2025 – TT UNESCO Nghiên cứu Văn chương VN tổ chức 

One thought on “ĐÁNH THỨC MỘT CHÂN TÌNH

  1. Hữu Chính says:

    Một câu chuyện tình lãng mạn đã được hiện thực hóa, hai cái tên thật giản dị và nên thơ, nhẹ nhàng như chính nó, ( Đà Rằng) (Ô Loan) hai cái tên rất nhỏ nhưng vẫn ở đó, cho dù ngày tháng qua đi và qua đi nhiều hơn nữa.
    Tác giả đã quay về nơi mình muốn đến, để được chạm, được đặt chân lên bờ cát, muốn được hòa mình vào cảm giác xưa, cảm giác của sự nhớ nhung.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *