Thơ
BÍCH NGỌC
Cơn gió nào mang anh đến cho em
Để rồi quen, và chẳng còn xa lạ
Những tiếng cười hòa nhịp tim rộn rã
Để Tuy Hoà mát rượi một bờ vui
Nắng Cù lao chan chứa cả biển trời
Mặt biển long lanh soi từng hạt cát
Từng áng mây hồng lang thang trôi dạt
Biết về đâu …
anh đang ở bên em?
Sẽ về đâu, những ngày tháng thân quen?
Chút say nắng xin gởi về với biển
Sóng bạc đầu cứ gọi thầm da diết
Lỗi nhịp rồi, khe khẽ trái tim ơi!
Cơn gió nào… đừng nhé! Chớ đầy vơi!
Đừng hát mãi lời tình ca thổn thức
Biển Cù Lao sao phổ hoài ca khúc
Để chúng mình xa nhớ mãi không thôi.