Tác giả: NGUYỄN KHOAN
Canh trường ngủ giữa quê nhà
Lời ru tự thuở nghìn xa vọng về
Tháng Ba trăng sáng đậu hè
Hàng cau xõa tóc trở che giàn trầu
Những người thuở cũ về đâu
Bờ sông hoa gạo lệ sầu cứ rơi
Mẹ tôi thương quá một thời
Bến quê giặt áo đợi người đi xa
Lớn lên là trẻ thiếu cha
Và tôi cũng mẹ tiễn ra chiến trường
Ngày về hoa gạo đỏ đường
Mẹ không còn nữa tôi thương quê mình.
Phận người cơm áo nổi nênh
Bạc đầu về lại tạ tình nén nhang
Thềm xưa trăng nhuộm ánh vàng
Tháng Ba nghe vọng mênh mang khúc đời!