
tôi bước đi qua tiếng thở dài
nhớ về tràn nhớ tím môi say
chuỗi hột đời tình lần đã giáp
mà chẳng thấy đâu vui một ngày
và rồi tôi chắc em sẽ quên
những mùa thu qua trong mắt hiền
đâu phải bây giờ tôi mới nhắc
em có bao giờ để trong tim
nếu có một lần về chốn cũ
thấy nắng nằm đau nơi góc trời
chắc em sẽ biết và cũng hiểu
nơi đó vẫn còn dấu chân tôi
tình cứ bình thường nên đau quá
mà sao quanh quẩn chẳng rời xa
em đi thanh thản như người lạ
ta về cùng rượu, rượu giết ta
mai mốt xa rồi phải không em
phố nhỏ còn đâu giấc bình yên
chim sầu lạc hướng lười biếng hót
bóng em nghiêng bóng biết đâu tìm
em về nơi đó buồn hay vui
trái tình chưa hái rụng giữa trời
không phải lần đầu tôi biết nhớ
cũng chẳng khi nào em nhớ tôi
mai mốt chẳng còn ở bên nhau
tro khói tàn xưa cay mắt sầu
nhóm lửa soi hồn nhau huyệt lạnh
chiêm bao mờ lối một cơn đau
tôi vẫn nơi này hồn trống không
tìm nhặt ngày xưa những nụ hồng
thương lắm mùa sang trời thưa gió
trăm hạt cát buồn bay mênh mông
hoa hồng giờ nở ở vườn người
bể nắng sông chiều cuốn hồn tôi
môi vẫn thơm nồng mùi hơi thở
cùng tấc lòng đau đã rả rời
đêm trên gác trọ đời cô quạnh
mơ tiếng ai ca giọng ngọt ngào
từng ngày cứ mơ, mơ như thế
mà gió bay về tân đâu đâu
Hay lắm người anh em!