Từ khi không còn hạ
Sương xuống một trời thu
Xót tình đông tàn tạ
Xuân biệt cuối sa mù !
Từ Em không là hạ
Trăng nước chẳng mùa duyên
Đường mưa tuôn tầm tã
Đêm nuốt ngược thương nguyền.
Tóc nâu thời khát vọng
Thơm mặn nét môi trầm
Diêm sầu Em cháy bỏng
Đốt cung chiều lâm thâm.
Từ trăng nghiêng dốc hạ
Sông nhạt nhòa phù sa
Em xuôi làn gió lãng
Khuất lặng ánh huy tà.
Từ đêm chìm nẻo hạ
Rưng rức mảnh trăng ngà
Cung trầm chia đôi ngã
Ta mòn cuộc tình ta !
11/9
Dạ Vũ Nguyên Minh