NHÀ NGOẠI GIAO NGUYỄN XUÂN THẮNG VÀ DI SẢN ÁNH SÁNG

Tác giả: HOA ĐĂNG

Nghe câu chuyện về nhà ngoại giao Nguyễn Xuân Thắng –  người đã dành gần bốn mươi năm gom nhặt những mảnh “ánh sáng cố định” từ khắp thế gian lòng ta chùng xuống trong một niềm yên lặng đầy xúc cảm.

Giữa những trọng trách nặng nề của đời sống đương thời, ông chọn quay về với Cái Đẹp nơi ánh sáng gặp gỡ nghệ thuật trong sự tinh khiết tuyệt đối. Kính màu, tưởng như chỉ là vật chất, nhưng qua tâm sức của ông, trở thành nơi ánh sáng được nâng niu, ghi dấu và kể chuyện. Ánh sáng vốn thoáng qua, nhưng khi đi qua kính màu, nó được níu lại, định hình thành sắc độ, thành khoảnh khắc của thời gian.

Gần bốn mươi năm miệt mài ấy không phải để chiếm hữu, mà để gìn giữ vẻ đẹp dễ lẩn khuất giữa dòng chảy thế gian. Như người đón chờ bình minh, ông tìm kiếm những kiệt tác Tiffany, Murano, Mayer Munich… để chúng có cơ hội sống thêm một đời mới. Những thủ tục rườm rà, những trở ngại trên thị trường nghệ thuật quốc tế không làm ông chùn bước. Chính sự bền bỉ ấy tạo nên phẩm chất của bộ sưu tập mỗi tác phẩm là một khoảnh khắc ánh sáng được lưu giữ, một phần lung linh của thế giới từng thoáng qua.

Hơn 1.500 hiện vật, tích tụ bằng tâm huyết và thời gian, đã được nhà văn hóa, nhà ngoại giao Nguyễn Xuân Thắng trao tặng trọn vẹn cho cộng đồng và Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam. Đây là một hành động rộng lượng, và hơn thế, là một tuyên ngôn rằng cái đẹp chỉ thật sự có ý nghĩa khi được sẻ chia và lan tỏa.


Bảo tàng Nghệ thuật Kính màu Da Vinci ra đời như một không gian nơi ánh sáng được trao quyền kể chuyện nhân loại. Kiệt tác Trường học Athens được tái hiện bằng kính màu, không để so sánh kỹ thuật, mà để kết nối và tiếp nối: trí tuệ Hy Lạp cổ đại hòa cùng sự tinh xảo của nghệ nhân Việt. Đi giữa không gian ấy, ta thấy bàn tay, trí tuệ và tầm nhìn của người khởi dựng đã tạo nên một điểm hẹn văn hóa, nơi ánh sáng trở thành cầu nối giữa Việt Nam và thế giới.

Qua từng mảnh kính, ta không chỉ chiêm ngưỡng kỹ nghệ, mà còn bắt gặp chính mình trong sự trong vắt của sắc màu và chiều sâu của ánh sáng. Nhà văn hóa, nhà ngoại giao Nguyễn Xuân Thắng cho chúng ta thấy: người làm văn hóa lớn nhất là người biết mở cửa, biết chia sẻ, và để vẻ đẹp bước vào đời sống chung lặng lẽ, tinh tế, bền bỉ. Chính sự trao tặng ấy đã kiến tạo nên một di sản vượt thoát khỏi mọi ràng buộc vật chất, trở thành một thông điệp đẹp cho mọi thời đại.

Bài và ảnh thuộc bản quyền tác giả và “unesco văn chương việt nam” 

ảnh đại diện ( Ông Nguyễn Xuân Thắng) Lấy từ nguồn báo điện tử Ngày Nay thuộc LHH UNESCO VN

Ngày 23/11/2025

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *