NHỚ SÀI GÒN – THƠ – TÁC GIẢ DU PHONG

Tháng tư lại “Nhớ Sài Gòn”
Có điều gì níu bước chân tôi
Gợi lại khung trời hoài niệm
Dòng Bến Nghé lục bình trôi tim tím
Những hàng me tít tắp xõa ven đường

Tà áo trắng ai bay lộng gió sân trường
Rộn rả tiếng cười quanh những quày hàng: ô mai, xoài, cóc, ổi…
Con đò Thủ Thiêm nối hai miền sáng tối
Bên phố thị nguy nga bên lau lách bụi bờ

Sài Gòn của em
Sài gòn của tôi
Ai khéo dệt trang thơ
Những cơn mưa giông chiều trút lá
Trời xanh trong căng môi má em hồng

Đường tiếp đường sông kết nối những dòng sông
Ken luồng lạch khách thương hồ xuôi ngược
Câu vọng cổ ai ngân ấm nghĩa tình sau trước
Nhịp điệu phồn sinh xuyên Chợ Lớn, Bến Thành

Sài Gòn của em
Sài Gòn của tôi
Ngời trang sử liệt oanh
Một thời cha ông mở cõi
Tinh túy ba miền góp gió muôn phương, tạo dáng hình rực rỡ
Chung sức dựng xây nên viên ngọc diêu kỳ

Sài Gòn ngày nào tiễn bước ai đi
Theo những con tàu viễn dương rẽ sóng
Mang hoài bão cùng con tim khát vọng
Giải phóng quê hương qua năm tháng đọa đày

Có một thời tôi đã ngất ngây say
Với những đêm dài không ngủ
Nội lực dân tộc tôi đã bùng lên như thác gầm bão lũ
Những tưởng cuốn phăng bao vết tích hận thù!?

Tôi chào Sài Gòn
Chào tiễn biệt mùa thu
Sau ngày tàn nội chiến
Sương giăng lạnh rừng hoang ngấm trò đời dâu biển
Tất bật áo cơm bán lưng mặt đất trời

Bạn bè tôi giờ mỗi đứa mỗi nơi
Đứa mộng huyễn thiên đường, giây thòng lọng thực dân đang còn treo bỏ ngõ!
Thằng đớn hèn bán linh hồn nơi phố chợ!
Thằng an phân với ruộng đồng, nghêu ngao hát vào tai trâu ới hời ơi nghé ọ!
Thằng bướng bỉnh ngang tàng lùi về rừng sâu đẵn gỗ, đốt than cam chịu nhọc nhằn khốn khó
Thằng nát rượu cuồng say khoác lác huyênh hoang ta xưa mưu sĩ Tử Phòng từng giúp Hán phá Tần đoạt Sở
Thằng mẫn cán thanh liêm nhìn chuyễn dịch toàn cầu, ôm nỗi buồn ngâm ngùi trăn trở
Thằng ăn mày cơm vợ !!!?
Hiu hắt đèn khuya lũ mọt mối cười nham nhỡ
Trí thức ba xu sách vở đống vô hồn!

Đêm thống khổ cô đơn tôi quay quắt nhớ Sài Gòn
Thư viện, giảng đường, và em nữa lấm chân son
Cùng bạn bè giương cao cờ xuống phố
Công lý tự do toác miệng cười hô hố
Ma trắc dùi cui máu đổ ngục tù

Trước cám dỗ xa hoa em vẫn đứng thẳng người
Những mong quê hương qua ngày tao loạn
Trang sử đầu đời thầy trao mãi tinh khôi như rằm trăng tháng tám
Ngon lửa tin yêu rực sáng trái tim hồng

“Dậy mà đi” cùng cháy với non sông
Nhạc nhập hồn thơ lung linh cầu vồng bảy sắc
Mười năm…
hai mươi năm…
ba mươi năm… và… Đời trải bao bước ngoặc
Luật đào thải cuộc chơi đã rõ mặt quỷ – người

Sài Gòn  hôm nay tráng lệ hơn mười
Khách sạn nhà hàng vươn cao tầm chót vót!
Đường phố thênh thang dòng người xe choáng ngơp
Lưới điện thay trăng tỏa sáng cả bầu trời

Đêm ghé Tao Đàn thoáng chiếc lá rơi
Giật mình nghe cỏ thức
Đau đáu nỗi riêng chung luôn khát khao sẽ thành hiện thưc
“Cọng cỏ bên nầy ôm nấm mộ bên kia” .
DP

One thought on “NHỚ SÀI GÒN – THƠ – TÁC GIẢ DU PHONG

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *