TÁT NƯỚC

Tác giả: VŨ HÙNG

Ruộng cao đứng tát gàu sòng,
Mới mười ba tuổi quay mòng giữa trưa.
Cha ơi, ruộng đủ nước chưa,
Nghỉ ngơi một lát tay đưa mỏi mà?
Phừng phừng mặt đỏ cháy da,
Mồ hôi thánh thót mưa sa nắng hè.
Trong tai ngàn vạn tiếng ve,
Trời xanh chẳng vệt mây che trên đầu…
Thế rồi ba bốn năm sau,
Tuổi đang mười bảy tát gàu nhẹ không?
Đồng trưa ruộng cạn mênh mông,
Vung tay tát nước nắng hồng nghĩa chi?
Còn cha chậm chạp chân đi,
Đôi tay yếu ớt thầm thì nghỉ thôi!
Ruộng cao một thuở lâu rồi,
Gàu sòng biệt dạng sang thời máy bơm…
Chiều nay tay xới chén cơm,
Chợt nghe nghèn nghẹn mùi thơm ruộng nhà.
Lưng tròng nước mắt chực sa,
Rưng rưng nỗi nhớ cha già. Còn đâu?
Làm sao quên được chiếc gàu,
Làm sao quên được trên đầu nắng trưa?
Làm sao quên những ngày xưa?!

 

One thought on “TÁT NƯỚC

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *