THƠ NGA LÊ

THƯƠNG LẮM THÂN CÒ

Thương thân Cò cõng nắng mưa
Xót thương Mẹ cõng bốn mùa gió sương
Vì đàn con nhỏ yêu thương
Tấm thân nào ngại sớm hôm nhọc nhằn

Mẹ quên cả tuổi Xuân mình
Đôi vai gồng gánh chênh vênh cuộc đời
Mặc cho gió táp mưa rơi
Đôi chân yếu ớt giữa đời

Mẹ đi Nhọc nhằn nào có quản chi
Một mình llặn lội tiếc gì tuổi
Xuân Phong ba đứng giữa cõi trần
Hy sinh tất cả để dành cho con

Càng thêm thương Mẹ nhiều hơn
Xót thay số phận đau buồn
Mẹ tôi Cũng sinh ra một kiếp người
Chênh vênh chìm nổi giữa đời phong ba

Đắng cay thương một thân cò
Đêm ngày lặn lội lặn mò vì con
Mỗi khi trời đổ hoàng hôn
Trỏ về tổ ấm ấp ôm con mình.

Nga Lê

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *