Mùa thu ơi mùa thu của tôi!
Nhuộm tím chi cả một trời như thế
Đời của lá cũng quặn buồn dâu bể.
Đành buông tay bỏ gốc cây già.
Người có thấu không đã mấy độ thu qua.
Đâu còn nữa những nuột nà đắm đuối
Những nụ hôn của gió làn dong duổi
Môi mặt hồ cong những chuỗi nhấp nhô
Người có hay chăng ai cứ mãi mong chờ
Như cuội đá mòn bên bờ rêu phủ
Thèm hơi bàn tay nâng niu ấp ủ
Cuội đá cũng cần, nhớ lắm một bàn tay
Người chắc quên rồi nên đâu biết đâu hay
Thu chết héo ngay cái ngày thu ấy
Người chẳng về nên không hay không thấy
Ai vẫn đợi người tím cả mấy thu qua!
Mùa Thu – 2025
TRẦN HÓA