THƯƠNG LẮM ĐẤT PHÚ TRỜI YÊN.

Thơ 

THU BA

Em trôi vào ký ức anh

Nỗi niềm da diết hình thành trong tim

Dấu yêu chẳng đợi kiếm tìm

Vẫn nguyên vẹn đó nỗi chìm nhớ thương

 

Mây trời tháng Bảy tơ vương

Em về qua đó con đường thuở xưa

Triều lên ngọn sóng xa đưa

Đà Rằng vẫn thế như vừa hôm qua

 

Em về thăm lại sông Ba

Xanh rì ruộng lúa đồng xa ngút ngàn

Quê chồng miền đất bình an

Lắng lòng ngọn gió thênh thang tràn về

 

Tiền nhân bám trụ thương quê

Giữ gìn tấc đất lời thề tổ tiên

Non xanh, đất Phú trời Yên

Đã ghi trang sử biên niên để đời

 

Em về, nhớ lắm từng nơi

Thăm từng cột mốc, thắm lời sử xanh

Nghe như vọng tiếng quân hành

Người đi một thuở xây thành nước non

 

Qua bao ngày tháng hao mòn

Phù Yên vẫn đẹp dấu son quê mình

Em về trước biển lặng thinh

Để nghe thêm nặng chữ tình nơi đây.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *