Tác giả: NGUYỄN KHOAN

Tầm vươn thế đứng vin trời
Chốn quê dựng lũy chắn đời bão giông.
Bình minh nâng mặt trời hồng
Chiều nghiêng ngơ ngẩn hẹn trông người về.
.
Ngọn tre treo bóng trăng thề
Đêm dài sáo vọng tình quê mặn nồng.
Bao lần là mác là chông
Bao đời ấp ủ ngọn cong đợi cò.
.
Trời xui bão dạt sóng xô
Xuân về măng mọc lô nhô nối đời.
Trưa hè nhịp võng … à ơi!
Thương cha nhớ mẹ cuộc người vì con.
.
Bao lần dõi bóng hoàng hôn
Lũy tre mờ khói … gửi hồn quê xưa!
.
Nguyễn Khoan – Vũng Tàu