Tác giả: DẠ VŨ NGUYÊN MINH

Em cứ lạnh lùng. Cứ… lặng im
Đèo cao dốc thẳm chẳng phương tìm
Đường mây nẻo gió nào lưu dấu
Bẵng lối thương chờ biệt vết chim !
Em chừ hun hút cánh thiên di
Mộng hóa tàn tro níu được gì
Mắt rã rời đêm nhòe dốc Hạ
Duyên đành theo giọt nhớ tràn ly !
Ừ thôi ! Em cứ… cứ về đi…
Đừng trách, đừng than… Bởi, Tại, Vì…
Hai ngã tình chia ngàn điểm lạc
Một dòng thương mặn, xót mà chi !
Mai về vin gió trải mùa trôi
Tiễn chuyến tàu qua nẻo khứ hồi
Mưa vẫn ru thầm… Đêm vẫn buốt
Mong Người tròn vẹn nét nguyên khôi.
15-11-2025
Dạ Vũ NguyênMinh












