TRỐN MỘT GIẤC MƠ – THƠ PHẠM TRI

1 . thút thít mưa

chiều tôi bây giờ vàng lắm
nên trời vẫn thút thít mưa
lối ngõ tình em còn khép
cho tôi vào nhớ bốn mùa
saigon lúc nào cũng nắng
từ ngày tôi tập yêu em
bây giờ nhớ em kinh khủng
trời thương nhỏ hột mưa mềm
saigon gió không bất chợt
cho tôi gói lại chút tình
em ơi nhớ đừng bỏ bớt
và cũng xin đừng cho thêm
saigon hôm nay đáng ghét
không thơ như sáng hôm nào
phố dài mới đi đã mệt
buồn mà không hiểu tại sao
khi mưa giạt về con phố
thấy tôi lóng ngóng đứng nhìn
khung cửa nhà em vừa khép
đau lòng tôi lắm biết không
saigon như tên đao phủ
chặt hết lối nẻo tìm em
tôi trốn vào tim ,chốn cũ
cũng may còn biết chỗ tìm
chiều đứng cùng tôi một góc
lùa tay lau mặt một mình
hạt mưa tròng trành ngã xuống
còn em vẫn cứ lặng thinh

2. tháng nhuận

tháng nhuận, tháng dư quỳ lụy
saigòn nhú cỏ rong rêu
tiếng mưa bên đường thủ thỉ
nghe đau cái buổi tím chiều
dừng trước nhà em vì nhớ
mùa tôi lọ mọ đến rồi
cuộc tình của tôi tươi rói
quanh năm tôi chẳng cần phơi
nằm ngủ trốn một giấc mơ
chung quanh chiêm bao ngập lún
mới hay vết sẹo bây giờ
là vết thương đau không dứt
saigon mùa thu cũng xỉn
ngây ngây như mắc phải bùa
cứ say rồi say hết biết
yêu em như thế đủ chưa
mà cứ thèm hoài giọt đắng
bu vào vệt sáng thiêu thân
chạm vào con tim bóng nhẩy
ru nhau qua buổi hồng trần
đành làm con chim vỗ cánh
nát lòng khi phải bay đi
thôi thì để em hiển thánh
tôi về phương đó mà quỳ
rồi đứng riêng chiều một góc
hứng mưa để thấy trời buồn
con phố mù tăm đứt đoạn
khóc nụ mầm tình chết non
PT.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *