
Trăng tan
cuộc tàn
đêm nguyệt rụng
rũa đọt quỳnh hương xuống mặt ngày
răng long tóc bạc đời chín nũng
trũng một buồn vui tiệc rượu bày
Em thả hoa nhài xuống bể dâu
hồ đầy ta biết rót về đâu
sông sâu bể rộng chìm nghỉm đáy
múc lại tình xưa đã đục ngầu
Ngày mai vẽ lại dung nhan ấy
chạm khắc tình buồn trên bóng mây
trầm khúc u hoài không che đậy
trơ mớ xương mai cánh hạc gầy
Ngày mai ai biết còn hay mất
em hương quỳnh hay hương cỏ may
ta hái tình đau về chưng cất
lệ sầu còn đủ chuốt ta say ?
Trăng tan
cuộc tàn
đêm nguyệt rụng
lượm mảnh trăng gầy ta vá khâu
mây tan
chiều tàn
đêm chín nũng
hồ đầy ta biết rót về đâu…?
Rót đi em
xuống giang đầu
múc trăng pha mực viết câu…tạ từ
d u y p h ạ m
