Tác giả VÕ TẤT TÍN
Vẫn cứ mãi trong một vòng bí mật
Em là gì? … Em có biết em không?
Nguyên do nào con tạo cất nhiều công
Dựng mối keo sơn ta – em hóa một?
Ta là gió, em là cây xanh tốt
Chỉ ghé qua em hé miệng vui cười
Ta là nắng, em là cây xanh tốt
Mỗi khi ta cười em lại nở hoa tươi
Và ta có là cái gì đi nữa
Em vẫn là em của thuở xa xôi
Mãi cố định và làm nên chỗ tựa
Để chân ta quanh quẩn đến trọn đời
Không có cây gió lồng lên bấn loạn
Không có cây nắng giận dữ cuồng thiêu
Không có em thì đời ta cũng vậy
Sẽ điên cuồng lồng lộn giữa cô liêu
Nếu không em cuộc đời ta sẽ khác
Bởi cô đơn sẽ nảy lắm phiền ưu
Tựa như thể diễu hành trong sa mạc
Nắng gió kia chỉ nuôi dưỡng oán cừu
Em là cây, là màu xanh hy vọng
Để cho ta luyến nhớ cuộc trần hồng
Dẫu phiêu bạt khắp trời xa biển rộng
Cũng sẽ về nghe cây hát mùa bông!
Hỏi thật rằng em có biết em không?
Em tất thảy những gì ta đã có
Trong em chứa những niềm vui nho nhỏ
Là cây neo giữ nắng bạt gió lồng!