Tên thật Nguyễn Minh, nhiều người biết đến ông trên facebook với cái tên Dạ Vũ Nguyên Minh. Quê ở Thừa Thiên – Huế, hiện nay sinh sống và làm thơ tại Xuân Lộc – Đồng Nai.
Cũng như một số ẩn sĩ khác, Dạ Vũ không tham gia vào nhóm hội hay CLB nào, ông sống gần như ẩn cư, vui thú điền viên cùng một vài bạn hữu tâm đắc và góp thơ giao lưu trên một số trang như: CLB Nghiên cứu và sáng tác thơ ĐL VN, Nhã văn Hội Quán…
Dạ Vũ cũng là một trong những cây bút thơ Đường luật chắc tay với chất thơ nhẹ nhàng, tình tự, ngôn ngữ có chọn lọc. những bài thơ Đường luật Dạ Vũ đăng trên các nền tảng mạng xã hội đều được nhiều người yêu thích.
SÁNG TÁC
BUỒN VUI TRẢ LẠI NẺO ĐỜI
Lẹm gót phù vân giữa biển đời
Ôm bờ sóng cuộn vỗ trùng khơi
Thuyền trăng ngược nước đau hồn gởi
Bãi nhạn đùn sương khuất nẻo mời
Lỡ để mê trầm hoen bước đợi
Nên đành khổ lụy lấm mùa chơi
Chừ gom niệm cũ thay vần mới
Nhặt những buồn xưa thả cuối trời.
ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH
Phượng nở đâu mà tiễn sắc xuân
Mùa chưa khuất ngõ vội thay vần
Trăng còn lẹm khuyết niềm không ẩn
Nến dẫu vơi mòn dạ chẳng phân
Nửa chữ tào khang mờ cố quận
Nghìn câu tiết liệt tủi hư trần
Đêm dài chợt đổ làn sương ngấn
Kết đoản thơ vùi chuyện não nhân.
VẸN GIẤC AN THƯỜNG
Cứ ngỡ trăng ngàn treo đỉnh mộng
Là duyên vĩnh hạnh thoả chung lòng
Đâu nào nẻo cạn tình giăng khuất
Chẳng nghiệm hương thừa ý dõi trông
Ngõ nhỏ còn vương làn tóc bạc
Thềm xưa đã lạc nét môi hồng
Thôi thì trả Hạ về cho nhớ
Để giấc an thường chạm ngưỡng không.
ĐỢI NGƯỜI KHÔNG ĐẾN
Có phải mưa về phố nhỏ em
Mà sao lạnh thấm cả chân thềm
Trăng mờ liễu rủ mòn phương nhớ
Phím lỗi tơ chùng quạnh dốc đêm
Ngõ vắng hương nhòa thân nhạn lạc
Đường xưa sắc nhuộm phiến thu mềm
Tôi chừ vẫn đợi “Người Không Đến”
Dẫu Hạ vô tình hoặc đã quên.
CÁT BỤI PHẬN NGƯỜI
Ôm bầu sữa mẹ khóc ngày sinh
Cát bụi trần ai tạo vóc hình
Mấy cuộc thơ đàn trêu Dạ Vũ
Đôi bờ kiếp phận buốt Nguyên Minh
Dòng Hương chẳng níu câu thề nguyện
Đỉnh Ngự đành vương bước viễn trình
Lặng lẽ bên đời nương nẻo ý
Mai về nhẹ thếch nhục và vinh.
NHẬP THIỀN
Xả ái, lìa sân… quyết nhập Thiền
Không thành đạo quả cũng tròn duyên
Thời gian chẳng ướp trong hoài niệm
Lạc tánh cùng buông giữa lụy phiền
Ý lặng tâm bình thông diệu viễn
Vân trình nguyệt toả trợ dòng thiên
Chiều nghe sóng vỗ ru mềm tiếng
Chợt ngỡ mình như lạc cuối miền.