ĐÊM HOÀI NIỆM
Đêm lạc im lìm giăng phố thị
Xuân tàn cỏ biếc phủ đường quen
Một mình thả gót đêm hoài niệm
Tưởng thấy hình ai thoáng động rèm
Trăng muộn tô làn gió mộng du
Huyền mơ lá vẫy giọt sa mù
Còi xa chuyến ngược về xa tắp
Chẳng biết lương hồn đã mộng chưa
Gió lạnh nàng Bân thổi buốt người
Quay đầu lại nhớ dặm ngàn khơi
Người đưa một thủa rồi xa mãi
Hoài niệm đưa sầu chẳng đặng vơi .
Thái Hà