Tác giả: VÕ TẤT TÍN
Mặt trời ló dạng ở đằng đông
Sương trắng dần tan nhượng sắc hồng
Nhấp ngụm cà phê hoài dĩ vãng
Buông làn khói thuốc chọc hư không
Đường xe tấp nập bao nhiêu ngả
Quán cóc lưa thưa chẳng mấy đồng
Vội vã quen rồi ai cũng thế
Riêng mình cứ thả tứ đi rông!
Chúc em một ngày an lành. Cộng tác thường xuyên nhé.
Mặc dù từ “ló dạng” chưa chuẩn (ló rạng) nhưng không làm suy giảm cái hay, cái đẹp của bài (nhiều cụm từ đắt giá như “chọc hư không, thả tứ đi rông”). Câu và từ đối nhau chan chát càng làm tăng giá trị nghệ thuật của thể thơ. Cảm ơn tác giả.