MƯỜI HAI MÙA CÀI HOA TRẮNG

Tác giả: DẠ VŨ NGUYÊN MINH 

Mười hai mùa, con trắng đóa hồng phai
Đêm bặt tắt tiếng thở dài của Mẹ
Mười hai năm, vắng bao lời nhỏ nhẹ
Góc trở trăn lặng lẽ giấc chập chờn !

Bao năm qua, chỉ mấy làn nhang khói
Bờ quạnh hiu sương gội nghĩa trang buồn
Tóc Mẹ chừ có thêm màu sầu muộn
Hay xanh rồi, theo dòng cuốn tử sinh ?

Bao năm rồi, héo hắt giữa lặng thinh
Mẹ còn nặng con mình nghèo cơm áo ?
Giấu thương yêu trên bờ mi cạn ráo
Nuốt ngược vô lòng, đau đáu… Mẹ ơi !

Mười hai mùa, khói nhang xa vời vợi
Di ảnh còn…thân cát bụi vùi chung
Đêm từng đêm con thầm lời nguyện gởi
Kiếp lai sinh, mẫu tử lại tương phùng !

Mẹ ! Mẹ ơi ! Vu Lan về bảng lảng
Gió lay mùa tất tả dáng Mẹ xưa !

Vu Lan 2025

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *