ĐỪNG GỌI TÔI “NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ” – TÁC GIẢ KIỀU HUỆ

Đừng goi tôi: “Người đàn bà đã cũ”
Dù cuộc đời đã nếm đủ chua cay
Những buồn vui, thử thách và rủi may
Phận đàn bà mong manh như lá cỏ

Tôi – người đàn bà đã qua mùa gian khó
Nét thời gian làm nhan sắc tàn phai
Nhưng tâm hồn vẫn không chút đổi thay
Vượt sóng gió bằng niềm tin mạnh mẽ

Tôi – Người đàn bà dù không còn trẻ
Vẫn an nhiên sống tự tại giữa đời
Yêu bản thân và luôn nở nụ cười
Và vẫn giữ nét duyên thầm quyến rũ

Đừng gọi tôi: “Người đàn bà đã cũ”
Tôi nhủ lòng giữ vẹn trái tim yêu
Buông quá khứ, tìm tương lai tươi sáng
Cứ cho đi, dẫu nhận lại chẳng nhiều.

Tôi yêu cuộc đời này biết bao nhiêu
Dẫu thanh xuân đã vèo qua cửa sổ
Vẫn bước đi không bao giờ tiếc nuối
Tôi mãi là: Người – đàn – bà – mới – tinh khôi!

Kiều Huệ

 

3 thoughts on “ĐỪNG GỌI TÔI “NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ” – TÁC GIẢ KIỀU HUỆ

  1. Gb.Hồ Văn Khoa says:

    “CŨ” THÌ SAO?!
    (Cảm xúc về bài thơ của Kiều Huệ)
    ___

    Nếu có người thích ghẹo
    Em là “Người đàn bà cũ (!)” …
    Có sao đâu!

    Miễn trong tim còn rạo rực niềm yêu
    Và vóc dáng vẫn thanh tân, lịch lãm
    Nụ cười em vẫn ngọt ngào tỏa nắng
    Tâm hồn em thêm đằm thắm, dịu dàng…

    Cũ thì sao?!
    Trái chín mới thơm hương,
    Cay đắng, chát chua đã đến thời dịu ngọt!
    (Trái xanh kia, liệu kịp mùa tích mật,
    Tâm hồn xanh chắc gì đủ vững vàng?
    … )

    Có một người đã hiểu lẽ đa đoan
    Thì “Người cũ” – “thanh Lũa” rừng quí báu!
    Thử thách đã qua,
    Bão giông, nóng lạnh đã từng
    Túng thiếu, khổ đau, hạnh phúc…
    Chẳng qua lưng !

    Đàn bà cũ sẵn sàng đối mặt!

    Hãy đoan trang, vui tươi mà sống tiếp
    Cũ thì sao?!
    Chồng tuổi xếp dày, phẩm giá mới đủ cao.
    Quí nhân trên đời đâu dễ mấy ai…

    15h 53′ 12. 9.2025
    Gb. Khoa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *