Đưa em qua chuyến đò chiều
Liu riu bãi nắng, liêu xiêu sợi buồn
Lênh đênh dòng chảy mấy luồng
Mà sao con nước cứ cuồn cuộn xa ?
Đưa em về với người ta
Là thôi, sáo đã lạc nhà, lạc quê
Rồi mai mưa ngập nẻo về
Đành trôi, trôi cả câu thề từng trao.
Bây chừ ôm vết hư hao
Chiều ngơ ngẩn đếm bước vào, bước ra
Nén lòng ngăn giọt xót xa
Mà nghe em gọi người ta là chồng.
Dạ Vũ NguyênMinh.