EM HAY – AI? – THƠ TỰ DO – TÁC GIẢ TRẦN HÓA

Em đâu rồi!
Và đâu rồi em?
Những vần thơ trở mình trằn trọc trong đêm?
Vụng về mà thổn thức,thô ráp văn phong mà nao nức nỗi niềm.
Cả nước mắt em với miệng em cười có trong những vần thơ em gửi.
Những vần thơ ngắt quãng để có thời gian cho tim em đập
Ngắt quãng vì em mơ khi em đang  viết.
Vậy mà lạ kỳ là anh thấu hết.
Những vần thơ em viết cho anh như ngày xưa ấy !
Có nỗi nhớ trẻ con, câu giận hờn vô cớ, và nước mắt chảy quanh miệng cười lăc lẻo đâu rồi !
Đâu rồi em?
Những vần thơ từ hơi thở của em, từ buồng tim non gói trọn những nhớ nhung, những đam mê hồi ấy đâu rồi!

Em vẫn là em của ngày xưa ấy
anh biết là như vậy

Vẫn yêu anh thôi phải đúng  không em?
Nhưng thơ em viết  cho anh giờ sao lạ thế.
Có vầng  trăng, nhưng hình như trăng làm bằng công nghệ AI
Những con chữ bóng bẩy chảy tuôn ghép nhành những vần thơ máy móc chạy dài.
Anh không hiểu- chẳng tài nào anh hiểu
Tim mình sao không còn loạn nhịp mỗi khi đọc thơ em!
Nhớ em nhiều, nhớ những vần thơ của em ngày xưa nhiều lắm .
Sao lại mất đi ?
Chẳng thế nào anh hiểu!

TH-2025

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *