CÓ MỘT KHUNG TRỜI CŨ

Tác giả: HƯƠNG THU

 

                      

Em đã về khung trời cũ sáng nay

Omirita

Dịu dàng chút nắng

Chợt nhớ anh

Thèm một bàn tay ấm

Để con đường Đà Lạt bớt thênh thang!

 

Dốc Mimosa

Cỏ biếc hoa vàng

Em chìm nổi với muôn ngàn thương nhớ

Bản Sonata

Tiếng dương cầm vụn vỡ

Nốt lặng trầm

Trôi giữa

Mịt mù sương

 

Dã Quỳ nhớ ai vàng cả cung đường

Áo em trắng

Ngại ngần hương gió thổi

Thương dốc phố

Mới lưng chiều đã mỏi

Khát vầng trăng mười sáu của hôm nào.

 

Đêm một mình

Trôi lạc giữa chiêm bao

Em mơ thấy cả trời hoa rực rỡ

Bờ môi ai khẽ chạm vào nỗi nhớ

Giấc liêu trai

Vụn vỡ bóng thiên đường!

Viết ở Trại sáng tác Đà Lạt 2024

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *