Vi thương Quảng Ngãi quê “Choa”
Nắng nôi muôn dặm đường xa cũng về
Mây đùn trắng cả trời quê
Sông Trà lặng gió tư bề mênh mông
Cánh cò sục sạo trên đồng
Lúa non ngậm sữa đòng đòng thơm hoa
Thương sao một bát “cơm nhà”
Niêu kho cá bống sông Trà, chấm rau
Cả trời thương nhớ xưa sau
Lát khoai cơm độn nhắc nhau chút tình
Ta ngồi níu giữ bình minh
Xót xa con sáo một mình qua sông
Canh Don nấu khế mẹ trồng
Chút cay, chút ngọt ấm lòng chiều thu
Nghe thương từ tiếng chim gù
Sợi rơm, gốc rạ, mù u, gáo dừa…
Nhớ từng nhịp võng đong đưa
Ngọn tre xào xạc gió lùa đêm trăng
Mắm nhum Mỹ Á đâu bằng?
Thấm tình muối mặn, chưa ăn đã thèm!
Bánh bèo, bánh đúc, mắm nêm…
Vị quê dân dã mà bền nghĩa nhân.
Cá Niên ngồi nướng trước sân
Mùi thơm níu gió lan gần tới xa
Ai về Quảng Ngãi quê Choa
Nghĩa tình núi Ấn sông Trà đừng quên!