NGƯỜI QUA NGÕ – THƠ VIỆT THY

Anh lơ ngơ
tìm hoài
trong khoảng trống
Dáng kiều thơ
ngơ ngẩn
bước qua chiều
Con mắt đó
với nụ cười
thơ dại
Làm ngơ lòng …
chết lịm ….
đứng thầm yêu .
Và như thế
mỗi chiều
em ngang ngõ
Anh thẩn thơ
dõi mãi
bóng dần xa
Con đường ấy…
bây giờ
xa lơ lắc
Mà bao thu
vẫn không chịu
xóa nhòa
Anh vẫn biết
em qua
như cơn gió
Như cơn mưa
bất chợt
xô ngả chiều
Anh lẩn thẩn
tim hoài
trong khoảng lặng
Con đường xưa
và cả dáng … Kiều xa .
Việt Thy

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *