MƯA NGÂU – THƠ LÊ HƯỜNG

 

(Mưa ngâu ướt đẫm đường dài
Chiếc ô nghiêng cả bóng ai vào chiều)

Em trở về góc phố nhỏ ngày xưa
Tháng bẩy ơi cơn mưa đầy trăn trở
Chiếc ô che chẳng kín chiều nỗi nhớ
Cây Sấu già duyên nợ lá rụng rơi

Con nước đầy rồi con nước lại vơi
Chúng ta xa nửa cuộc đời rồi nhỉ
Lời ai đó hôm nào thầm thủ thỉ
Mưa trắng trời ý nghĩ cũng chênh chao

Vần thơ tình anh viết trĩu khát khao
Mùa ngâu sang ngọt ngào còn đâu nữa
Nhịp cầu ô ai chia làm hai nửa
Dải sông Ngân ngăn giữa vấn vương sầu

Vần thơ tình anh viết chẳng tròn câu
Con chữ rơi mái đầu nghiêng nghiêng đợi
Thương Ngưu-Chức vẫn còn xa vời vợi
Hoàng hôn buông mưa từng sợi bay vờn

Có phải rằng mùa ngâu cũng gần hơn
Thương chiếc lá….
Chập chờn….
Bay theo gió…

Ảnh tác giả

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *