LỆ THƠ – THƠ DẠ VŨ NGUYÊN MINH


Thăm thẳm dặm ngàn, lệ thơ ơi!
Mùa xưa trầm tích nẻo xa vời
Chiều loang khắc khoải nhòe hư ảnh
Để dạ ta hoài mấy thuở vơi!

Trăn trở giấc tàn nén mi chau
Mười năm dấu lệ khoé thu nhàu
Bờ cô quạnh chết theo triền mộng
Trả mắt, môi về… bước chẳng nhau!

Em khóc cho người – hay khóc em?
Hà chi sương khói quyện chân rèm?
Ta về ngang ngõ ngày khô cạn
Đặc quánh mi sầu giăng khép đêm!

Những muốn lau mờ vết hoen sơ
Mà thôi, cứ mặc gió ơ thờ
Mười năm cỏ náu hồn mưa lạnh
Mắt lệ chưa lần cạn dấu thơ!

TìnhkhúcthángMười
Dạ Vũ Nguyên Minh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *